Miền nhớ - Phần 3



CÓ TIẾNG AI GỌI MÌNH?
- Hù!
- Anh tới đây làm gì?
- Thôi mà, đừng giận nữa, anh đâu có cố tình quên sinh nhật em đâu, tuần này anh có tới 3 bài thuyết trình lận, anh bị áp lực quá
- ….
- Bé cưng, đừng giận mà, anh mua hoa hồng phấn em thích nè
- Anh về đi
- Thôi thôi, năn nỉ á, cười cái đi, hix hix, cho thấy cái răng khểnh của em coi
- Vậy tại sao hôm đó anh lại đem hoa tới nhà Trang chứ?
- Ơ, ai nói em biết vậy? Có 1 nét bối rối thoáng hiện trên mặt Cường
- Bị lộ tẩy rồi chứ gì. Linh cười cay đắng
- Trời ơi em hiểu lầm rồi!
- Không hiểu lầm gì hết, anh đã ôm cô ta, giờ lại còn đem hoa tới tặng tôi nữa, đồ lừa gạt!
- Không phải đâu, hôm đó…
- Anh về đi!!! Linh hét lên, mặt cô đỏ lên vì giận dữ, cô không còn đủ bình tĩnh như mọi khi nữa. Đó là sự đáng sợ của “ghen” sao?
- Được rồi, anh về…

*****
Reeng………
A lô? Linh mệt mỏi nhấc máy
- Con ơi, thằng Cường, thằng cường….
- Anh cường sao cô? Linh khẽ rùng mình
- Nó…nó đã
- Trời ơi… cô nói nhanh đi!

- Nó mất rồi….!

Linh giật mình tỉnh giấc, mồ hôi ướt cả trán và lưng…. Cơn ác mộng đó lại xuất hiện, làm cô khổ sở. Linh tự trấn an:

- Không sao đâu, trong mơ thường ngược với ngoài đời mà, mình coi nhiều phim ảnh quá nên bị vậy thôi

Bốn giờ, trời vẫn còn chưa sáng, gió lùa vào cửa sổ làm người ta có cảm giác ớn lạnh

- Linh…

- ủa có tiếng ai gọi mình hay sao á.

Linh chạy ra mở cửa sổ, chẳng thấy gì cả, nghĩ là mình còn mơ ngủ nên lại chui vào giường, đánh tiếp 1 giấc đến sáng. Có cơn gió nhẹ nhàng nào đó thổi qua khe cửa…

*****

- Dậy, dậy coi, ngủ như heo á, bộ chưa đủ mập hả????????

- Trời ơi…ai vậy, mới sáng sớm….oaaa. Linh ngáp ngắn ngáp dài, miễn cưỡng ngồi dậy

- Tao nè, con bạn thân-nhất-trần-gian của mày nè, dậy đi nộp hồ sơ xin việc với tao coi, hẹn mấy bữa nay, giờ tính quên hả?

- Ủa, Thư hả?

- Phải, “Anh Thư” của em đây, hê hê hê, sao, thấy bộ vest của tao đỉnh hông?

- Ò, lượm ở đâu zậy? chỉ chỗ tao lượm với?

- Con khỉ, vô toalet đánh răng rửa mặt đi, tao chờ

- Haizzz, đợi đó, tao sẽ đánh răng trong vòng 15 nốt nhạc

- Xạo xạo xạo không, lẹ lên, phải đi mấy công ty lận đó

Linh vừa nhắm mắt vừa lê lết vô toa let, Thư nằm phịch xuống nệm, nó lướt mắt nhìn mọi thứ trong phòng, nhìn lên tấm ảnh của Cường và Linh, đôi mắt Thư đượm buồn…

- Cường ơi, anh có đang vui không…?

- Mới nói chuyện với ai đó con kia?

- Trời ơi hết hồn, đánh răng xong sao không báo cáo mày? Thư giật mình, muốn đổ mồ hôi hột.

- Tao đi mới một chút mà nằm nói chuyện 1 mình zậy? tao biết rồi, mày là mày không sống thiếu
tao được, haizzz bởi zậy…
- Con kia, bệnh vừa thôi mày! Có thay đồ không thì bảo!!!!!!!
- Rồi rồi, em biết rồi “Anh Thư”

Linh mở tủ lựa đồ, Thư thở phào, chắc là Linh không nghe mình nói gì.
- Anh ơi, em đi nộp hồ sơ với Thư nha
- Sớm vậy? vậy mà anh định chạy qua chở em đi ăn sáng. Thôi em đi đi
- Hôm nay anh có đi làm đồ án không?
- Có…chiều anh mới về, vậy chiều gặp em sau nha
- Dạ!
- Thấy gớm, đi với tao có một buổi mà cũng báo cáo nữa, hai zợ chồng mày nhí nhảnh thấy ớn. Thư bĩu môi, tay vẫn không quên là mình đang cầm lái, đang chạy trên xa lộ mà,không thì quay lại cốc đầu Linh mấy cái rồi.
- Mày không hiểu được đâu, lát tao kể mày nghe.

- Ghê zậy? có sự tích luôn? hehe gì chứ kể chuyện là tao khoái lắm, để dành đó đi, sẵn tiện ôm chặt luôn, tao tăng tốc.
- Aaaaaaaaaaaa con quỷ, chạy vừa thôi!!!!!!!

Theo facebook Mỡ Mỡ
Share on Google Plus

About Tết Âm Lịch

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét